Áo Hoa - Hậu Nguyễn
Áo HoaTác giả: Trần Quang Lộc
Gặp nhau cái thuở ban đầu
Áo xanh áo ơ xanh mà em mặc, một màu thiên thanh.
Dáng em đẹp tựa trong tranh
Tình trong đôi mắt mà tình trong đôi mắt duyên lành mình đã trao.
Bữa sau em mặc áo vàng
Áo em áo ơ em mà nở rộ, một bông cúc vàng.
Dịu dàng làn điệu dân ca
Mà nghe ai hát mà mà nghe ai hát duyên thề của lứa đôi.
Anh về, anh hái nụ hoa si ơ ờ hớ hơ
Gieo hương thơm cả đường đi lối về.
Dẫu đời còn lắm nhiêu khê
Yêu em yêu cả bốn bề áo hoa.
Hôm nay em mặc áo hường vẫn là em đó thiên đường anh mơ.
Mong rằng có chút đợi chờ
Trong đôi mắt đó mà
Mà trong đôi mắt đó còn mơ mơ những gì
Hồi Âm - Hậu Nguyễn
Hồi ÂmTác giả: Châu Kỳ
Nhận được thư từ lâu với bao niềm yêu dấu
Giờ hồi âm vài câu cho người thương bớt thương đau
Ngày nào không mơ ước đêm nào không ước mơ
Viết cho em bao lần chẳng thành thư.
Hiểu lòng em hoài mong biết em buồn anh lắm
Giờ này anh hồi âm em còn than trách nữa không?
Cuộc đời anh sương nắng sông hồ theo gió trăng
Sóng quê hương đang dậy hay sóng lòng?
Đêm nay bên ngọn đèn khuya
Nghe chạnh tình quê bao tâm tư tôi gửi về
Hai chăng gió mưa bão bùng
Tiếng kêu não nùng ai lạnh lùng ai nhớ mong?
Gửi tình yêu về đâu chốn quê nhà yêu dấu
Mộng đẹp khi lìa nhau xin chờ ai đến mai sau
Hỡi người em “yêu dấu” thư này chỉ mấy câu
Mến thương “anh” em đợi em chớ sầu
9 Tháng Quân Trường - Hậu Nguyễn
9 Tháng Quân TrườngTác giả: Hoài Nam
Cuộc liên hoan nửa khuya sắp tàn
Mà sao tình mình thêm chứa chan
Xiết tay nhau mến trao lần cuối
Viết cho nhau những dòng lưu niệm
Của những ngày trong quân trường mình sống yêu thương
Qua chín tháng phong sương.
Tuổi thư sinh đã qua mất rồi
Giờ chỉ còn lại anh với tôi
Gắn trên vai chiếc lon chuẩn uý
Sáng mai đây giã biệt kinh kỳ
Giây phút này hai đứa mình còn có đêm nay
Để thương nhớ tràn đầy.
Đôi ta chiến sĩ xa nhà
Mang theo kỷ niệm làm quà mai sau
Mình còn gì cho nhau nữa không bạn đời nhé
Đêm vui đã khuya rồi ta tạm biệt nhau thôi.
Dù hai ta có xa cũng gần
Nên mỗi lần mình nhắc đến nhau
Nhớ biên thư đổi trao nhiều nhé
Kể nhau nghe những chuyện vui buồn
Ở chiến trường chuyện ân tình mình đã yêu thương
Người em gái hậu phương...
Cơn Mê Tình Ái - Lilly Nguyễn
Cơn Mê Tình ÁiTác giả: Lê Kim Khánh & Tuấn Hải
Đã hơn một lần có người bảo tôi bước vào yêu là khổ
Nào hiểu vì đâu cơn mê tình ái tìm về khó mà hay
Vào thời gian mớ yêu bỗng thấy vui vui
Nhiều mộng mơ khi mới yêu biết giận hờn vu vơ
Khi đang yêu chờ nhau trong thương nhớ như bông hoa nở cuối mùa
Ai dám nghi ngờ rằng nếu yêu là khổ
Trong lúc đang tận hưởng những ngày thần tiên
Nhưng tình cờ một hôm anh hẹn anh không tới
Ân tình dành cho anh tình mãi mãi không nguôi
Một lần rồi hai ba lần nữa em thấy mình lo sợ nhiều
Đến bây giờ thì nỗi niềm âu lo đã thành ra sự thật
Tình đời bạc đen yêu đương lừa dối bằng lời hứa đầu môi
Một lần tan vỡ thôi đã nát con tim rồi
Vì tình yêu khó phai vẫn ngự chỉ trong tôi
Khi yêu ai dù ai kia đã xế quên nhưng tôi còn nhớ hoài
Loài Hoa Không Vỡ - Hải Nga
Loài Hoa Không VỡTác giả: Phạm Mạnh Cương
Một loài hoa không vỡ
Đó là loài hoa nở trong vườn yêu
Một loài hoa sớm nỡ
Nhưng không chóng già
Đời hoa vẫn mặn mà
Dù mưa gió nhiều làm cánh hoa lay,
Nhưng rồi lặng gió mưa bay,
Cánh hoa lại tươi mầu thắm sắc hương nồng say
Ngày nào mình quen biết giữa vườn đầy hoa,
Ngắt một nụ hoa bảo rằng "hoa chóng tàn",
Em thường lo sợ tình ta sẽ lỡ làng
Và anh nói rằng "tình mãi không phai,
Hoa này là đóa hoa yêu,
Ép trong lòng ta trìu mến sẽ không bao giờ quên".....
Ôi! một loài hoa, loài hoa thơm ngát hương yêu
Ôi! một loài hoa, loài hoa thầm ước trong tim
Và, một loài hoa sẽ không tàn mặc năm tháng qua
Dù có bao giờ cánh hoa tình này không vỡ đôi
Rừng chiều giăng mây tím những khi hành quân
Lúc sương chiều buông
Gặp loài hoa tím dại nở ven suối nhỏ
Dừng đây ngắm mây trời
Gợi anh nhớ lại ngày ấy chưa xa
Bây giờ đời rẽ đôi ta,
Mỗi khi nhìn hoa lại nhớ đóa hoa tình yêu.....
Đêm Ru Điệu Nhớ - Hậu Nguyễn
Đêm Ru Điệu NhớTác giả: Hoàng Trang
Em biết từ lâu đôi ta yêu nhau chân thành một lòng
Ngày đầu gặp nhau, vì chung lý tưởng mình trao tiếng cười
Cùng một quê hương, cùng chung chí hướng
Kết nên câu chuyện ân tình ngày nay
Nên nhớ nên thương, những ngày mình xa cách tràn đầy con tim.
Em biết đời anh chưa nguôi đau thương chiến cuộc này còn
Thì dù ngàn phương là đêm cách biệt đừng dâng mắt buồn
Một vầng trăng khuya, đùa mây ngó xuống chứng minh câu thề của một người đi
Non nước chia phôi, chắc ngày về không có cùng người chinh nhân.
Đếm bước anh đi, em làm Tô Thị
Đèn trong soi đan áo chăn lạnh mùa đông
Cho nến tuôn rơi theo tấc lòng
Nếu biết quê hương anh là sông Hồng
Thì quê hương em cũng có một dòng sông
An Phú Đông... ôi An Phú Đông!
Có những dòng sông mênh mông yêu nhau như chuyện vợ chồng
Địa đầu từng đêm, người đi biết rằng, người thương đêm chờ
Đường dài quê hương, Trường Sơn hun hút
Chất cao nhưng lòng không hề nhạt phai
Nên nhớ nên thương những ngày mình xa cách, đừng buồn nghe anh.
Vọng Gác Đêm Sương - Hậu Nguyễn
Buông khói gây thơ tôi kể người nghe một chuyện tâm tìnhNửa đêm giá lạnh bỗng nghe ấm một tình thương trong tim
Sương rớt trên vai qua ngõ hồn trai vào lòng đêm dài
Gác súng biên thùy một cơn gió hút khơi chuyện ngày qua.
Xưa lúc xa xưa tôi có người em tuổi đẹp trăng tròn
Tuy rằng không gặp, không hẹn bao giờ và chưa yêu thương
Phong kín tâm tư tôi gói đời trai vào mộng đăng trình
Giữa buổi trăng rằm rời xa gác ấm không hề gặp nhau.
Thuở học trò còn buồn vu vơ
Thức bao đêm làm thơ rồi đợi chờ
Hoa trắng len vào khung cửa nhỏ
Ngỡ thầm là người thơ qua trong mơ.
Phút vấn vương bàng hoàng hơi sương
Nửa vầng trăng vọng gác đêm trường
Trăng còn in trên gối chiếc
Thì còn nhiều thắm thiết và mơ ước thêm nhiều.
Mơ ước mai đây đem nửa vầng trăng về làm trăng đầy
Lối xưa đón mời ước vọng nên lời bàn tay trong tay
Đêm trắng hoen sương tôi giấu niềm thương tận cùng tâm hồn
Nắng ấm lên rồi cạn đêm gác súng thôi kể chuyện xưa.
Giữa Lòng Đất Mẹ - Hậu Nguyễn
Từ giã áo thư sinhLìa xa mái gia đình
Ði giữa lòng đất mẹ
Trải qua bao dâu bể
Ðầy sóng gió điêu linh
Ðời còn lắm công danh
Người tranh đấu chưa thành
Mưa gió còn giá lạnh
Niềm đau thương canh cánh
Ðất mẹ vẫn nặng tình
Mẹ ơi! Con nghe lời mẹ dạy
Vì yêu, quê hương thương giống nòi
Ai đành gieo buồn gieo sầu hận
Lửa khói đốt chết bao niềm tin
Cầu xin cho đất mẹ ngày mai
Hàn bao đau thương xóa u hoài
Cho đời thôi buồn nguôi sầu hận
Cùng nói tiếng nói đất mẹ tôi
Lệ mừng xót thương ai
Tìm đâu thấy những người
Ði chết vì đất mẹ
Vượt qua sông qua đèo
Hồn chẳng chút đam mê
Rồi ngày nối duyên quê
Ðẹp thay dáng ai về
Ði giữa lòng đất mẹ
Tình yêu thương nhân thế
Cho trọn tiếng hẹn thề
Thư Xuân Trên Rừng Cao - Hậu Nguyễn
Mời anh mời chị mùa xuân lên đây thăm tôiNơi xa xôi khuất nẻo thưa người
Núi rừng mịt mù sương
Mời em một lần rời xa nơi đang yên vui
Lên đây thăm lính ở trên rừng
Ðể cùng ngọt bùi xớt chia
Thành phố xuân về vui rộn rịp
Chân người chen chân lụa là khoe
Sợ rằng đồn ta nay chẳng ai thăm
E Tết lại không rượu mềm môi
Không bánh không trà chẳng hát xướng
Chắc lại mừng xuân bằng quân lương khô
Ðón giao thừa bằng đèn hỏa châu rơi
Mời anh, mời chị, mời em lên đây thăm tôi
Thư xuân đi tính đã bao ngày
Biết người nhận được chưa
Nhìn mai nở vàng lòng tôi sao nghe chơi vơi
Xuân ơi xuân nếu chẳng vui chi
Hãy đừng đừng tìm đến chi
Đêm Buồn Phố Thị - Hậu Nguyễn
Trăng đêm đã lên rồi, phố buồn buồn ngủ yênBọn tôi từ lâu phiêu lưu khắp sơn hà
Nay mới về thành đô
Ngõ gầy, lạnh lùng đón bước chân
Mỏi mắt sầu buồn gọi đêm.
Gió lại về, thắm lạnh lòng người trai
Đã bao mùa xuân, đơn côi kiếp không nhà
Đi gần trọn quê hương
Đêm này, chợt mùi hương tóc ai
Ru tôi về gấc mộng đầu!
Từ ngày đi trấn phương xa
mấy khi được về phố thị
Được vui với người yêu
Đường dài quân hành tôi bôn ba khắp nẻo
Quên nhọc nhằn gian nan
Nhưng tôi vẫn tin rằng,
có người hiểu lòng tôi
Dù cách biệt xa tôi luôn nhắc tên người
Cho ngọt vành môi khô
Dẫu rằng, chỉ là dăm phút mơ
giữa đêm dài vắng người tình!
Trăng khuya cũng khuya rồi
phố buồn càng nồng say
Mình tôi ngồi đây, rưng rưng mấy cung đàn
gửi về người tôi yêu
Để đợi, một ngày tan chiến chinh
mảnh trăng thề mối tình mê...
Kỷ Niệm Một Mùa Hè - Hậu Nguyễn
Tôi lính nhỏ đi chinh chiến miền xaĐã từ lâu phố vui không tìm về
Đời ngược xuôi trên đường mây nẻo gió
Tuổi thơ xin bỏ dở
Mỗi lần trông hoa phượng nở đẹp quá
Chợt bâng khuâng thương những ngày vui qua
Giấy thơm học trò
Bạn bè xưa trường cũ mới xa ngày nào.
Biết tìm đâu nữa
Những kỷ niệm ngày đầu quen biết nhau
Ngồi dưới hàng cây phượng nhỏ
Đưa mắt thay lời mà lòng nghe bở ngỡ
Nhớ buổi chia tay ngày đó
Có một người lặng nhìn theo bước tôi
Mắt rưng rưng buồn bồi hồi nâng tà áo
Xa cách nhau rồi biết khi nào gặp đây.
Chinh chiến dài theo năm tháng đổi thay
Mỗi lần nghe tiếng ve than ngày hè
Chạnh lòng thương thương người xưa trường cũ,
Tuổi thơ ngây ngày ấy
Hỏi từ chia tay đời trăm vạn nẻo
Người còn vui bên mái trường thân yêu
Biết chăng một người dù nghìn xa vạn lý
Vẫn thương thuở học sinh.
Nét Buồn Thời Chiến - Hậu Nguyễn
Mắt em buồn cuộc chiến quê hươngTóc em dài màu hỏa châu vương
Từ quê em phố nhỏ
Nghe hương bờ mi đỏ
Em buồn trắng bao canh trường
Mắt em buồn cuộc chiến quê hương
Tóc em dài màu hỏa châu vương
Từng đêm nghe súng nổ
Con tim mình tan vỡ
Em buồn loài người đau thương
ĐK:
Anh muốn đêm nay, xin thức trọn đêm dài
Vương mình trên bãi chiến
Giặc thù phơi thây
Mang mãi chiến công này
Dành tặng người hôm nay
Mắt em buồn cuộc chiến quê hương
Tóc em dài màu hỏa châu vương
Vì ai gieo khói lửa
Cho u hoài muôn thuở
Em buồn, buồn vì quê hương...
Mùa Xuân Lá Khô - Hậu Nguyễn
Tôi trở lại vùng hành quân vùng xa xôi đá sỏi biết buồnBa tháng hậu phương yên bình tuy vết thương chưa lành hẳn
Tôi lại đi giữa lạnh sang Đông
Đời tôi chinh chiến lâu năm, yêu lúc băng rừng như mộng tình nhân
Kiếp chúng tôi như kiếp sông dài trôi đi miệt mài chẳng cần ai biết cho ai.
Tôi đến đơn vị lại đi, nhọc hơi đâu đếm mỏi tháng ngày
Khi cánh dù mang tin lại những cánh thư xinh hậu tuyến
Tôi ngẩn ngơ biết mùa Xuân sang ...
Ở đây không có hoa Mai, không có hoa Đào trang điểm trần ai
Những lá khô rơi suốt năm dài như trong một chiều lòng tôi biết yêu ai.
Em tôi không đẹp như đời tưởng
Không áo xanh áo đỏ thơm hương
Quen trên đường chiều lá khô rơi
Ôi ngọc ngà giây phút chung đôi.
Lá ơi rơi chi trên dòng suối chờ
Cho tình cờ anh lính làm thơ
Lời thơ êm như hơi thở
Khi em nguyện chờ một người về xa.
Tôi đã quen rồi chuyện đi và quen xa ánh đèn phố thị.
Nên dẫu mùa Xuân đơn vị không bánh ngon không rượu quý, tôi nào nghe thấy lạnh trong tôi
Chỉ thương em gái quê hương trong sớm Xuân hồng thiếu hẳn người thương
Em hỡi em khi chiến chinh dài xa nhau từng ngày và xa cả Xuân nay!
Tình Hậu Phương - Hậu Nguyễn
Ngày nào đây mắt em chưa hề vướng sầuTóc xanh thắm màu chiều chiều đợi anh
Cùng vui bước trên đồng xanh
Nhìn muôn hoa nắng trên cây cành
Lòng rộn bao ý tình
Rồi ngày nay tiễn anh trai hùng lên đường
Em ở phố phường đợi người biên cương
Niềm vui sống nơi hậu phương
Là tình yêu hiến dâng sa trường
Đẹp lòng người gió sương
Đã yêu nhau em nào có buồn
Dù mình còn cách xa
Chưa đẹp tình hương hoa
Tuổi thơ ngây tuy nhiều sầu nhớ
Vẫn vui trong niềm mộng mơ
Tình hậu phương sắc son dâng người trai hùng
Những kẻ chiến trường còn gì cho em
Ngoài cây súng trên bờ vai
Vì tương lai chúng ta sau này
Một trời đầy đắm say ... !!!
Người Về Đơn Vị Mới - Hậu Nguyễn
Chiều nay tôi biết anh buồn vì ngày mai sớm lên đườngHợp tan đời như những chiếc lá úa rơi theo thời gian
Anh ơi anh ơi cho dẫu cách xa nhau
Xin nhớ phút giây này thương mến biết nói sao cho vừa
Kỷ niệm nhớ hoài về đơn vị mới mang hương tình phút giây này
Đêm nay ta trút cạn tâm sự
Bên phố xưa quạnh hiu bên quán xưa tiêu điều
Tưởng tình chan chứa mai anh đi rồi, giờ mình còn gì nói thêm nữa
Quê hương trăm nẻo đường xa vời
Thương nhớ sẽ làm đôi giây phút không nỡ rời
Cầm tay khẽ nói tin nhau trong đời
Tình bạn bè anh với tôi.
Từ đây đôi đứa đôi đường còn lại tôi ở phương này
Dặn anh về đơn vị mới, nhớ biên thư thăm nhiều nhé
Anh ơi anh ơi tôi biết nói chi đây
Giây phút quyến luyến chia tay
Canh gác đã đến phiên rồi kỷ niệm trong đời
Lời tôi lần cuối, thôi nâng cạn hết ly này...
Tôn Nữ Còn Buồn - Hậu Nguyễn
Sau cơn mưa trời vẫn thếSao em chưa nguôi biến loạn đầu xuân
Trời gieo bão lụt giữa lòng, giữa lòng mùa thu
Sau cơn mưa trời vẫn thế
Sao em thương đôi chân nửa đường đi
Dài thân tóc xõa vai mềm giá lạnh từng đêm
Giặc về còn đánh còn xua
Ai đi ngăn nổi gió mưa của trời
Ðường mô tôn nữ sang chơi
Áo trắng quên cười nát dạ sông Hương
Sau cơn mưa trời vẫn thế
Sao em mãi mang nắng dại bờ đê
Tìm em tóc đẫy vai mềm thương trọn một đêm
Sau cơn mưa trời vẫn thế
Sao em chưa nguôi biến loạn đầu xuân
Trời gieo bão lụt giữa lòng, giữa lòng mùa thu
Sau cơn mưa trời vẫn thế
Sao em thương đôi chân nửa đường đi
Dài thân tóc xõa vai mềm giá lạnh từng đêm
Thuyền vừa vào cửa Thuận An
Hay tin tôn nữ áo khăn biển người
Dù mai con nước chưa vơi
Mưa bão tơi bời vẫn về thăm em
Sau cơn mưa người chờ mong bình thường
Đêm đêm trăng rải đồi nương
Nhìn em thắm lại môi hường
Thương trọn niềm thương
Người quên kẻ nhớ - Hậu Nguyễn
Người đã quên rồi sao ta còn nhớNgười đã quên ta vẫn còn nhớ hoài
Người đã quên rồi câu hứa ngày xưa
Trọn đời thề không đổi thay
Muôn đời yêu mãi người ơi.
Người đã phụ lời thề yêu trọn kiếp
Người dối gian ta những lời hứa đầu
Người đã đi rồi ta vẫn còn đây
Lạnh lùng từng đêm trắng đêm
Có ai thấu được nỗi niềm.
Người quên kẻ nhớ
Yêu nhau người đã phụ phàng
Sao mình còn vẫn thuỷ chung
Kẻ nhớ người quên
Chưa vui phút giây đẹp tơ duyên
Mà sầu đau đã gọi tên.
Xin trả cho người lời gian lời dối
Tôi cố quên sao thấy lòng nhớ hoài
Người đã xa rồi tìm đâu ủi an
Chỉ còn mình tôi với tôi
Nhớ thương suốt đời chẳng quên.
Trót dại & Tình chỉ đẹp - Hậu Nguyễn
Trót dại & Tình chỉ đẹpTác giả: Thủy Tiên, Lê Kim Khánh & Tuấn Hải.
Lúc vừa lớn em biết chi tình yêu
Có người đến xin muốn được làm quen
Lòng em bối rối xôn xao
Những khi anh thường trộm nhìn
Em không hiểu gì lắc đầu liên miên.
Chữ ngờ thế gian có ai học đâu
Ấy vừa mới quen chữ tình đã in sâu
Tưởng rằng mãi mãi thương nhau
Sẽ không bao giờ nhạt màu
Nhưng nay tình đầu biến thành hận sâu
Dù cho ai đã phụ tình
Đem hững hờ đổi trao với mình
Làm sao tôi quên được người yêu
Trót dại đã yêu không tính suy thiệt hơn
Dẫu nghèo trắng tay chấp nhận đời cô đơn
Ngàn năm ghi khắc trong tim
Những câu ân tình ngọt mềm
Yêu anh một lần muôn đời chẳng quên
Thôi xin anh đừng buồn, xin anh đừng buồn
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
Đời mất vui khi đã vẹn câu thề
Tôi đã yêu anh tình yêu ban đầu
Tôi biết duyên tôi gặp nhiều khổ đau
Cũng đành chấp nhận hợp tan
Bèo mây trọn kiếp lang thang
Cho cung buồn rơi vào đêm đen
Còn Thương Rau Đắng Mọc Sau Hè - Cẩm Ly
Còn Thương Rau Đắng Mọc Sau HèSáng tác: Bắc Sơn
Ca sĩ: Cẩm Ly
Nắng hạ đi
Mây trôi lang thang cho hạ buồn
Coi khói đốt đồng, để ngậm ngùi chim nhớ lá rừng
Ai biết mẹ buồn vui khi mẹ kêu cậu tới gần
Biểu cậu ngồi mẹ nhổ tóc sâu, hai chị em tóc bạc như nhau
Đôi mắt cậu buồn hiu phiêu lưu
Rong chơi những ngày đầu chừa ba vá miếng dừa
Đường mòn xưa, dãi nắng dầm mưa
Ai cách xa cội nguồn Ngồi một mình
Nhớ lũy tre xanh dạo quanh khung trời kỷ niệm
Chợt thèm rau đắng nấu canh
Xin được làm mây mà bay khắp nơi giang hồ
Ghé chốn quê hương xa rời từ cất bước ly hương
Xin được làm gió dập dìu đưa điệu ca dao
Chái bếp hiên sau cũng ngọt ngào một lời cho nhau
Xin sống lại tình yêu đơn sơ
Rong chơi những ngày đầu chừa ba vá miếng dừa
Đường mòn xưa, dãi nắng dầm mưa
Xin nắng hạ thổi buồn để mình ngồi nhớ lũy tre xanh
Dạo quanh, khung trời kỷ niệm
Chợt thèm rau đắng nấu canh
Anh Về Với Em - Cẩm Ly (Bống)
Anh Về Với EmTác giả: Trần Thiện Thanh
Ca sĩ: Cẩm Ly
Anh về với em, như chim liền cánh như cây liền cành.
Như đò với sông, như nước xuôi giòng vào lòng biển xanh.
Em ơi trăng còn sáng nên tin yêu vẫn còn mang,
Em ơi sương còn xuống nên tim côi mong sưởi ấm.
Ta xa nhau lâu rồi, ta mong nhau lâu rồi, gần nhau đêm nay thôi.
Anh về với em, mai ta lại cách xa nhau muôn trùng.
Bao ngày nhớ nhung, vơi hết tâm sự vừa cạn một đêm.
Sao em anh lại khóc khi anh ra đi vì em
Hay chăng ân tình lớn hơn không gian đôi mình cách
Mai nay anh đi rồi, mai nay anh đi rồi, mai nay anh lại đi.
Không trách em yếu mềm khi con tim đơn côi
Anh không muốn em dối lòng khi mang mang buồn tủi
Anh muốn em hiểu rằng đời chiến sĩ phong sương
Mà một lần về thăm bằng vạn ngày gần nhau.
Em biết không những chiều, khi sương thu giăng giăng
Anh nhớ xưa chúng mình hay đi trên đường vắng
Anh nhớ xưa một lần lặng ngắm ánh mây trôi
Làm người yêu lính chiến mấy ai gần nhau.
Bây giờ cách xa, chim kia lìa cánh, cây kia lìa cành
Bây giờ cách xa, đôi đứa đôi miền, nhạt nhòa chiều mưa
Xin cho ân tình sẽ bao la như sương đầu núi
Xin cho ân tình sẽ không mau tan như bọt nước.
Anh đi anh lại về, em ơi tơ duyên đầu xin trăm năm bền lâu.